Thần Lương Hằng Ngày

Tuần XIX Thường Niên

Trọng kính Cộng đồng Dân Chúa, 

Theo kinh nghiệm sống đạo, một khi chúng ta chỉ chú ý tới những gì là ngoại tại,

nghĩa là chưa có một nội tâm thâm hậu về đức tin, chúng ta dễ bị chi phối bởi bất cứ sự vật hay sự việc trên đời này.

Đặc biệt là khi chúng ta bị gian nạn khốn khó, nhất là bị những người anh chị em xúc phạm đến bản thân chúng ta!

Trái lại, nếu chúng ta đã có một đức tin vững chắc, hoàn toàn tin tưởng vào LTXC ở mọi nơi, trong mọi lúc và hết mọi sự,

thì bất chấp tất cả, chúng ta chẳng những không bị nhận chìm bởi phong ba bão tố của cuộc đời,

trái lại, chúng ta còn có thể biến nỗi buồn thành niềm vui (xem Gioan 16:20), biến sự ác thành sự lành cho bản thân cũng như tha nhân.

Tâm trạng và tình trạng sống đạo hay sống đức tin trên đây được phản ảnh trong PVLC Chúa Nhật XIX Thường Niên Năm A,

ở cả Bài Phúc Âm với Tông đồ Phêrô lẫn Bài Đọc 1 với Tiên tri Elia và bài Đọc 2 với tông đồ Phaolô.

Theo chiều hướng PVLC liên quan đến cảm nghiệm Nội Tâm: Hiện Diện Thần Linh của Thiên Chúa, 

chúng ta cùng nhau theo dõi toàn bộ PVLC cho Tuần XIX Thường Niên ở những đường links sau đây:

bé tĩnh

----------------------

Tuần XIX Thường Niên

CN.XIX-A.mp3 / https://youtube.com/live/CkIS_0XG4no

DTCPhanxico-HuanTuTruyenTinCN.XIXA.mp3

TN.XIXL-2.mp3 (2018) / MTN.XIX-2.mp3 (2021) 

ThanhMaximilianKolbe-nganchochungcongdong.mp3 / 

ThanhMaximilianKolbe.mp3 (14/8 - Thứ Hai)

Thứ Ba 15/8 Lễ Trọng Đức Mẹ Mông Triệu

DTCPhanxico-

HuanTuTruyenTinLeMeMongTrieu.2022.mp3/

https://youtu.be/_PqbvQopN-g

Mẹ Maria Mông Triệu (ngắn) / Lễ Mẹ Mông Triệu (dài)

Lễ Mẹ Mông Triệu / Mẹ Mông Triệu (Thần Nhiệm Đô về Mẹ Mông Triệu)

 https://youtu.be/bXPDBVNmbPo TV Show 1

https://youtu.be/xYg_vJ4a87U- TV Show 2

DiemLaViDai-DTCPioXII.PhepLaMatTroi.mp3 / 

https://youtu.be/9vmmX8N8aPA

TN.XIXL-4.mp3  

ThanhStephanoVuaHungGiaLoi.mp3 / 

https://youtu.be/B6ACDImzjMU (16/8 - Thứ Tư) 

Thu.5.XIX.TN.mp3 

TN.XIXL-6.mp3

Thu.7.XIXTN.mp3

ThanhGioanEude.mp3 / 

https://youtu.be/PYXMv4McCNg (19/8 - Thứ Bảy)

 

 

---------------------------------------- 


Suy nghiệm Lời Chúa 

Một khi tiến tới chỗ "gặp gỡ nhau" đến độ "hôn nhau âu yếm" thì...

Trong suốt cuộc đời trần thế của mình, "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14) là để tỏ mình "Thày là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống" (Mathêu 16:16), để "ai tin vào Người thì không bị chết song được sự sống đời đời" (Gioan 3:16), "ai chấp nhận Người thì Người ban cho họ được quyền làm con Thiên Chúa" (Gioan 1:12), đúng như câu Alleluia hôm nay xướng lên trước Bài Phúc Âm.

Thế nhưng, về ngôn từ, Người không bao giờ tự động tự xưng mình "là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống", vì liên quan đến giáo quyền Do Thái giáo, cũng như Người không bao giờ tự mình công khai xưng mình rằng "Ta là vua dân Do Thái", vì liên quan đến chính quyền của đế quốc Roma. Đó là lý do chẳng lạ gì Người hay ngăn cấm cả thành phần được Người chữa lành lẫn ma quỉ tiết lộ về Người!

Tuy nhiên, về việc làm, Người liên lỉ tìm cách và lợi dụng mọi sự để ngấm ngầm chứng thực Người "là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống", chẳng những chính yếu ở chỗ Người không bao giờ làm theo ý riêng của Người mà là ý Đấng đã sai Người: "Người đã vâng lời cho đến chết và chết trên thập tự giá" (Philiphê 2:8); "cho dù là Con nhưng Người đã biết tuân phục nơi những gì phải chịu để khi thành toàn Người trở nên căn nguyên cứu độ cho tất cả những ai tín phục Người" (Do Thái 5:8-9), mà còn bằng giáo huấn siêu việt đầy uy thế của Người cũng như bằng quyền năng chữa lành của Người, bao gồm cả quyền năng của Người trên thiên nhiên tạo vật nữa, như trong Bài Phúc Âm hôm nay cho thấy.

Đúng thế, sau khi tỏ mình cho chung dân Do Thái và riêng các môn đệ tông đồ của mình bằng phép lạ bánh hóa ra nhiều, như được Bài Phúc Âm cho Chúa Nhật tuần trước thuật lại, Chúa Giêsu còn muốn tỏ mình ra cho riêng thành phần môn đệ tông đồ của Người một cách đặc biệt hơn nữa, khiến cho các vị nói chung và tông đồ Phêrô nói riêng càng tin vào Người hơn.

Người tỏ mình ra cho chung các môn đệ tông đồ, như Bài Phúc Âm hôm nay thuật lại:

"Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Ðến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió. Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: 'Ma kìa!', và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: 'Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ!'... Những người ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: 'Thật, Thầy là Con Thiên Chúa'".


Người tỏ mình ra cho riêng tông đồ Phêrô, cũng được cùng Bài Phúc Âm thuật lại ngay sau đó như thế này:

"Phêrô thưa lại rằng: 'Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy'. Chúa phán: 'Hãy đến!' Phêrô xuống khỏi thuyền, bước đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: 'Lạy Thầy, xin cứu con!' Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: 'Người hèn tin, tại sao mà nghi ngờ?' Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng".

Sở dĩ tông đồ Phêrô lúc đầu tin tưởng vào Chúa, nhưng sau đó "khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống", là vì ngay lúc bấy giờ vị tông đồ hăng hái này, như Chúa Giêsu sau đó cho biết lòng chàng đã tỏ ra "nghi ngờ", ở chỗ chàng bị ngoại cảnh chi phối, không còn nhìn thẳng vào Chúa nữa, mà chỉ nhìn vào tạo vật hay vào chính biến cố xẩy ra quanh mình. Thực tế sống đạo cũng cho thấy như vậy, ở chỗ, nếu chúng ta là nạn nhân mà chỉ nhìn vào phạm nhân thì chỉ muốn trả thù, cho đến khi nhìn lên Thiên Chúa mới cảm thấy bình an và có thể tha thứ.

Thật vậy chàng tông đồ Phêrô vì bị ngoại cảnh chi phối, đến độ đã lấn át được cả đức tin ban đầu của chàng, nên chẳng lạ gì chàng đã bị mất bình an nội tâm, là chính nơi Chúa tỏ mình ra cho từng tâm hồn như "tiếng gió hiu hiu" mà Tiên Tri Êlia "vừa nghe thấy, liền lấy áo choàng che mặt lại, đi ra đứng ở cửa hang" ở Bài Đọc 1 hôm nay. Các hiện tượng đáng sợ bên ngoài (như "gió bão", "động đất" và "lửa" trong Bài Đọc I) chỉ là hiện tượng hay dấu báo Chúa đến, chứ không phải dấu hiệu Chúa hiện diện, Chúa ở trong, Chúa tỏ mình ra, như nơi "tiếng gió hiu hiu" mà tâm hồn nào biết "đóng cửa lại" (Mathêu 6:6) mới có thể nghe thấy "những gì thì thầm bên tai" (Mathêu 10:27).

Sự kiện "Thiên Chúa là thần linh" (Gioan 4:24) tỏ mình ra nơi Người Con hóa thành nhục thể của Ngài, "Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý" (Gioan 1:14) và việc con người "thuộc hạ giới" tin tưởng chấp nhận Người là tất cả mạc khải thần linh của Ngài, đã được cảm nghiệm thấy và diễn tả một cách rất chính xác như là một cuộc "gặp gỡ nhau" và như là một tác động "hôn nhau âu yếm", được Bài Đáp Ca hôm nay diễn tả ở câu thứ 2:

"Lòng nhân hậu và trung thành gặp gỡ nhau, đức công minh và sự bình an hôn nhau âu yếm. Từ mặt đất, đức trung thành sẽ nở ra, và đức công minh tự trời nhìn xuống". "Lòng nhân hậu" và "đức công minh" là những gì thuộc về thượng giới "từ trời nhìn xuống", còn "đức trung thành" và "sự bình an" là những gì từ con người, ở nơi con người, nên thuộc hạ giới - "từ mặt đất".

Một khi cuộc "gặp gỡ nhau" giữa Thiên Chúa là thần linh, Đấng đã tỏ hết mình ra nơi Đức Giêsu Kitô Con của Ngài và tâm hồn hết lòng tin tưởng vào Ngài cũng như vào Đấng Thiên sai của Ngài lên tới tột đỉnh, đến độ như thể "hôn nhau âu yếm" thì tâm hồn lên tới bậc hiệp sinh chất ngất của linh đạo Kitô giáo này có thể dám hy sinh tất cả, thậm chí hy sinh cả chính phần rỗi của mình nữa cho ơn cứu độ của Chúa Kitô vì tha nhân, như chính cảm nghiệm tận tuyệt này của Vị Tông Đồ Dân Ngoại Phaolô đối với dân riêng Do Thái của ngài trong Thư gửi Giáo đoàn Rôma  Bài Đọc 2 hôm nay:

"Anh em thân mến, tôi xin nói thật trong Ðức Kitô, tôi không nói dối: lương tâm tôi làm chứng cho tôi trong Thánh Thần: là tôi buồn phiền quá đỗi, lòng tôi hằng đau đớn luôn. Chính tôi đã ao ước được loại khỏi Ðức Kitô vì phần ích anh em của tôi, là những thân nhân của tôi về phần xác. Họ đều là người Israel, họ được quyền làm nghĩa tử, được vinh quang, giao ước, lề luật, việc phượng tự và lời hứa: các tổ phụ cũng là của họ, và bởi các đấng ấy mà Ðức Kitô sinh ra phần xác, Người là Thiên Chúa trên hết mọi sự, đáng chúc tụng muôn đời. Amen".